Nếu cuộc đời vùi dập em phát khóc
Hãy đi tìm anh vào một tối bình yên
Ngồi kêu ca với vài ba ly rượu
Để luận đời chỉ một chữ duyên.

Nếu cuộc đời ngả nghiêng làm em mệt nhọc
Hãy ngồi sau ôm để mình cùng đi
Trên con xe anh chẳng đáng giá gì
Nhưng đường dài mới là điều đáng quý.

Nếu cuộc đời khứa vào tim đau nhói
Vướng ở cổ nghẹn chẳng nói nên lời
Thì em ơi cứ gồng mình mà khóc
Mà thét lên cho thõa nổi đớn đau...

Nếu một mai em thấy ổn hơn
Thì đừng quên những người cạnh em ngày khốn khó
Đừng đẩy ai đi vì hai từ bận rộn
Công việc chẳng dịu xoa em những lúc đớn đau lòng.

Nếu một ngày anh chẳng còn đây
Chẳng còn ai ôm em vòng tay siết chặt
Chẳng ai trao em nụ hôn nồng ấm
Thì hãy yên tâm, ai đó sẽ yêu em.

Nếu một ngày năm tháng chia phôi
Cuốn ta vào vòng đời bất tận
Những người cạnh ta bỗng nhiên đi mất
Hãy xem đó là duyên, duyên đi duyên đến chuyện gì bận tâm

Vì chữ ngờ không bao giờ đoán được
Hay chữ tâm cũng tùy mỗi con người
Thế nên em cứ bình thản với cuộc đời
Em hạnh phúc cũng có người hạnh phúc
Thế nên em ơi
Đừng buồn...

Không có bình yên nào không đánh đổi
Không có tuổi trẻ nào không sống lỗi một lần
Chặn đường nào cũng nhiều ngã rẽ
Con đường nào cũng lắm lối người đông.

Tìm cho mình một khoảng trời không
Chỉ mình ta với thiên nhiên lặng bước
Có phải ta cũng đã từng đặt cược
Năm tháng thanh xuân, lạc bước vài lần.

Sợ điều gì em ơi hãy nói đi
Để anh biết thứ gì đang tồn tại
Bên trong em mà làm em lo ngại
Năm tháng dài em ơi hãy nói đi.

Anh muốn nghe loài chim biển hát
Hay sấm oai hùng của chúa sơn lâm
Hay anh đang mơ giữa tháng hai lăm
Mưa rớt vội khi trời vừa chớm nắng...

Anh muốn nghe tiếng gáy buổi ban chiều
Của loài gà khóc than trời có thấu
Của khói lam tỏa lên từ bếp củi
Của tiếng gọi con chiều vội vã về thôi...

Anh là kẻ mơ mộng thôi em ơi
Dâng câu chữ cho đời cười nhạo
Dăm ba từ chẳng dám lấy làm đạo
Chỉ tiện lời con chữ nợ mua vui...

Anh cũng chỉ là kẻ lang thang thôi
Cũng chạy theo đời học đòi bận rộn
Lãng quên em trong tháng ngày bừa bộn
Ngẫm thấy buồn trong mấy lúc thảnh thơi...

Anh có lúc cũng mệt rã rời
Muốn ôm em vào lòng thút thít
Nhưng ngặt thay lỡ sống ở thời
Đàn ông mạnh mẽ, đàn bà mỏng manh...


Những ngày Tờ Rang lại bận rộn cùng đồ án,

Ka Hánh dần dần hồi phục sau bệnh nặng. 

Mong mọi người lại cùng đồng hành với hai bạn trẻ.

Câu chuyện vẫn còn dài <3

Nhận xét

Đăng nhận xét