Tôi mệt nhoài lặng nghe từng nhịp thở
Làn sương mờ phủ một lớp dày ghê
Và có lẽ trên đường về có lỡ
Người thương đông đến chẳng kịp về

Chắc vội vã nên người lỗi hẹn
Hẹn yêu thương đã đợi lúc sang thu
Vậy mà lập xuân người chẳng màng nhớ
Những tin yêu, cất góp lúc hạ về

Một nhịp bước hòa cùng một câu hát
Ánh bình minh chẳng hẹn đón cùng ai
Mà năm ấy, ai đã kề tôi ngắm
Ai cùng tôi đi hết đoạn đường dài
Ai cùng khóc cùng cười lệ nhòa khóe mắt
Vậy mà giờ ngay lúc này đây
Tôi không đợi bình mình mà đợi ai?


Một thời trẻ cũng từng bùng cháy
Chẳng lo toan đến chuyện ngày mai
Lòng nhiệt huyết nấu trong lòng tuổi trẻ
Đam mê cuồng dại lẫn tham ái sân si

Trải vài chuyện đời lắm chông gai
Đâm vài nhát vào tim nghe nhức nhói
Khóc vài đêm cùng rượu cùng tri kỉ
Cùng đau cùng cười rồi bỗng chốc lớn khôn
Rồi bỗng chốc hóa thành ai khác
Chẳng mặn nồng với tuổi trẻ sục sôi
Lại già cỗi, lui về trầm mặt
Nghĩ cũng già, người cũng ít nói đi
Chắc tuổi trẻ chẳng bao lần thắm nữa
Nên anh về, để biết thương em

Anh chẳng than vãn hay nói những muộn phiền
Hay cọc cằn vì những nhọc nhằn trước mắt
Mà chỉ là anh nghĩ thầm trong tích tắc
Anh muốn mình mạnh mẽ để ôm em
Anh muốn mình phải trưởng thành hơn
Để ba mẹ bớt một phần lo lắng
Để em không phải nghĩ ngợi hằng đêm
Anh thèm yên bình, sống nốt những ngày sau
Như sứ mệnh, anh chẳng là ai cả
Như với ai, anh là nhất được rồi
...
 Sao không trả tôi những ngày bình yên ...

Nhận xét