Cậu bé Sài Thành mơ về phố cổ
Một ngày được đi rong ruổi khắp nẻo đường
Cùng cô em nhỏ nhỏ xinh xinh
Lượn vòng vòng trên con xe đạp.

Lồng đèn treo kín, lồng đèn hoa
Người đi tấp nập, người người qua
Chè xanh thơm mát, chiều không nắng
Mấy kẻ được đi, chẳng biết nhà

Khói thuốc anh châm phì phà khói
Cà phê ngắm phố dáng lôi thôi
Anh dân thành phố thân đầy bụi
Em gái thành đô nhoẻn miệng cười

Em có cùng tôi dạo phố không
Quen tôi, em liệu có bằng lòng
Cùng tôi đi tới chân trời mới
Hay chỉ Hội An, chỉ long nhong

Mấy lúc kẻ lạ thưởng nhà xưa
Tường rêu ngói đỏ người lưa thưa
Hàng rong người bán rao vài tiếng
Gió thổi hiên nhà chuông gió đưa



 Ngày ta cùng nói về Hội An

Tranh được Tờ Rang thuật lại từ ảnh của một chị nọ, có nói, mà Ka Hánh đã quên mất tên. Chân thành xin lỗi

*Kèm một bài thơ 

Một ngày muộn phiền, Ka Hánh nghe giảng pháp rồi giác ngộ vài điều nhỏ nhoi. Xin được trình bày trong một bài thơ
Có kiếp người được mấy rong chơi
Quay đi quẩn lại đời trôi vô thường
Chuyện ai biết được mà lường
Cho đi đong đếm, đường nào là duyên.

Ngoài kia trăm nạn trăm phiền
Sóng to gió lớn người nào biết đâu
Khổ đau mới gặp được nhau
Cớ sao người lại ngoảnh đi rành rành

Sống ở đời tích duyên tích đức
Phận an bài người chẳng cãi đâu
Chỉ mong con cháu ngày sau
Cơm no áo đủ bình an vẹn tròn

Phúc ở đời do ngàn kiếp trước
Gặp được người kiếp trước phải tu
Quả nhân ải khổ thân phải gánh
Nạn kiếp này, phước ở kiếp sau

Kiếp trồng cây kiếp sau gặt quả
Gieo mầm nào mọc cũng cây to
Gieo quả ác nhận về vừa đủ
Quả phước lành hưởng mấy kiếp sau

Kiếp ăn chơi, đổ đập đủ tường
Kiếp sau gánh nạn tan khốc đau thương
Kiếp tu dưỡng ở hiền niệm phật
Kiếp sau an nhàn, phúc đức đời con

Luật công bằng mấy ai tránh khỏi
Phật dạy lời lẽ phải điều hay
Luận ở đời không tin nhân quả
Mầm cây cứ lớn có ngày ra hoa...
  

Nhận xét