Ảnh được chụp ở Hàn Quốc và được Tờ Rang tái hiện
Ka Hánh đang trong giai đoạn khủng hoảng tinh thần nên xin phép được viết một bài thơ buồn...
Giờ anh chỉ muốn ôm em vào lòng
Cho vơi bớt tháng ngày cực nhọc
Anh lớn rồi, bên em anh không khóc
Nghe sóng dậy ở trong lòng
Quặn đau....

Tự nhiên chuyện buồn ở đâu ập đến
Anh đâu biết phải chống chọi thế nào
Anh đâu biết phải yêu em ra sao
Khi thời gian này niềm đau anh giữ lấy...

Chuyện nhà, chuyện tiền, rồi hàng trăm thứ chuyện
Cuốn anh vào vòng quay chẳng biết lối ra
Anh không biết tương lai của hai ta
Le lói hy vọng hay rồi vào bế tắc?

Sóng gió này liệu anh có vượt qua
Cùng em nếm trải tháng ngày chờ đợi
Khổ đau anh chẳng biết nói với ai
Giữ trong lòng mà thâm tâm âm ĩ

Anh đau quá sợ một người sẽ xa
Đi mãi mãi chẳng bao giờ trở lại
Chắp tay lặng thầm anh cầu nguyện
Ở lại bên anh, đừng đi xa...

Có lẽ ông trời thích trêu ngươi
Làm người ta hạnh phúc trong tháng ngày cùng cực
Chẳng lẽ như vậy chưa đủ với ta
Hay còn muốn ta khổ đau hơn bằng những trò hành hạ.

Anh đây cũng quá mệt mỏi rồi
Trốn đời bên em anh chỉ muốn nghỉ ngơi
Muốn nghe em thủ thỉ đôi điều an ủi
Muốn ôm lấy em để thôi thấy chơi vơi...



Nhận xét